Mỗi lời nói, mỗi hành động của cha mẹ không chỉ thoáng qua trong chốc lát, mà còn lặng lẽ đặt nền móng cho tính cách và tương lai của con. Một lời động viên có thể nhen nhóm sự tự tin, nhưng chỉ một câu trách móc cũng đủ dập tắt lòng dũng cảm non nớt.
Trên mạng xã hội từng lan truyền một câu chuyện khiến nhiều bậc phụ huynh giật mình suy ngẫm. Trong một tiệm bánh, một bé gái chừng 5-6 tuổi hào hứng chọn cho mình một chiếc bánh rán yêu thích. Nhưng cô bé không chỉ nghĩ đến bản thân mà còn nhớ đến gia đình. Đôi mắt trong veo ánh lên sự mong chờ khi em đề nghị mẹ: "Mẹ chọn hai cái đi, một cho mẹ, một cho con, một cho bố, được không?". Khoảnh khắc ấm áp ấy tưởng chừng sẽ khiến bất cứ ai mỉm cười. Nhưng không, chỉ trong tích tắc, bầu không khí bỗng chốc thay đổi.
Thay vì trân trọng tấm lòng của con, người mẹ đáp lại bằng giọng lạnh lùng: "Sao con mua nhiều thế? Định tiêu hết tiền à? Nhà mình có ăn bánh mì đâu, chỉ biết lãng phí thôi!". Cô bé khựng lại, im lặng giây lát rồi lí nhí giải thích: "Nó ngon lắm, con muốn bố mẹ thử nữa..."

(Ảnh minh hoạ)
Nhưng lời nói ấy chỉ nhận lại một câu đáp còn lạnh lùng hơn: "Bố mẹ làm việc vất vả cả ngày không phải để ăn bánh mì, mà là vì con. Kiếm tiền không dễ đâu!". Người mẹ tiếp tục trách móc, còn cô bé thì dần lặng im. Khoảnh khắc ấy, có lẽ một phần hồn nhiên trong em đã nhạt phai, một chút tự tin cũng dần tan biến.
Những người chứng kiến không khỏi chạnh lòng. Một đứa trẻ biết nghĩ cho người khác, đáng lẽ chỉ cần một cái gật đầu, một nụ cười từ mẹ, hoặc đơn giản một câu nhẹ nhàng: "Hôm nay mẹ không mang đủ tiền, để lần sau nhé" hay "Mẹ không đói, con cứ ăn đi".
Thế nhưng, những lời lẽ sắc lạnh cùng thái độ cứng nhắc lại vô tình đẩy hai mẹ con xa nhau. Chiếc bánh rán ấy chẳng hề đắt, nhưng cái giá mà cô bé phải trả lại là một vết thương vô hình – có thể theo em suốt đời.
Chuyện như thế này không hiếm. Nhiều bậc cha mẹ quen dùng khó khăn làm cái cớ để trút áp lực lên con. Họ bảo rằng gian khổ là cách để rèn giũa con người, rằng "ngày xưa bố mẹ cũng thế". Nhưng họ quên mất một điều: trẻ con không cần phải gánh nỗi khổ mà người lớn tự tạo ra. Rồi cô bé ấy sẽ lớn lên, sẽ phải đối mặt với bao thử thách ngoài kia. Sao không để tuổi thơ của con là những ngày vui, thay vì sớm bị bao bọc trong sự tự ti và tổn thương?
Không ít người vẫn thắc mắc tại sao ngày càng nhiều đứa trẻ ngại tâm sự với cha mẹ? Câu trả lời vốn dĩ rất rõ ràng. Vì niềm vui của chúng bị dập tắt ngay khi cất lời, vì nỗi buồn chưa kịp chia sẻ đã bị xem nhẹ. Nhiều phụ huynh dường như không chịu nổi khi thấy con vô tư, mà thay vào đó muốn con thấm thía "nỗi khổ của đời". Họ trách: "Chút khó khăn này mà con không chịu được thì sau này làm sao lớn nổi?". Nhưng họ không nhận ra rằng, thế giới ngoài kia đã đủ khắc nghiệt. Và nhà, lẽ ra phải là nơi để con tìm về, chứ không phải thêm một nơi để con gánh chịu tổn thương.

(Ảnh minh hoạ)
Để con trải qua thử thách để trưởng thành không hề sai. Cuộc sống vốn đầy rẫy những khó khăn, và ai cũng cần học cách vững vàng trước sóng gió. Nhưng thử thách không đồng nghĩa với sự khắc nghiệt, và trưởng thành không đồng nghĩa với việc phải chịu đựng những tổn thương ngay từ nhỏ.
Một đứa trẻ lớn lên trong sự khích lệ sẽ có đủ tự tin để bước ra thế giới. Một đứa trẻ luôn bị chỉ trích sẽ học cách nghi ngờ bản thân và sợ hãi khi đối diện với khó khăn. Chúng ta hay nhầm lẫn rằng nghiêm khắc là cách duy nhất để rèn giũa con trẻ. Nhưng nghiêm khắc mà thiếu đi sự thấu hiểu chỉ khiến trái tim trẻ khô cằn. Thay vì chỉ dạy con cách chịu đựng, hãy dạy con cách yêu thương, cách đối mặt với thử thách bằng lòng dũng cảm và sự tự tin.
Một gia đình biết giữ gìn niềm vui của con mới là tài sản quý giá nhất. Niềm vui của con không phải là điều xa xỉ, cũng không phải là điều gì quá lớn lao. Đôi khi, đó chỉ là một chiếc bánh con thích ăn, một câu chuyện con muốn kể, một ước mơ bé nhỏ con vừa nghĩ ra. Chỉ cần cha mẹ chịu dừng lại một chút, lắng nghe con nhiều hơn, trân trọng cảm xúc của con nhiều hơn, thì đó đã là món quà vô giá mà con mang theo suốt đời.
Và có lẽ, điều giản dị nhất nhưng ý nghĩa nhất mà cha mẹ có thể nói với con chính là: "Con xứng đáng với những điều tốt đẹp".
Trang Vũ
Bình luận tiêu biểu (0)