Có một nghịch lý mùa thi mà ai từng ôn tập nghiêm túc (hoặc ít ra là cố gắng nghiêm túc) cũng từng trải qua: bật máy tính lên với một quyết tâm rực cháy, định bụng sẽ cày hết đề cương Văn – Sử – Địa trong vòng một buổi tối. Thế nhưng, hai tiếng sau, bạn vẫn chưa viết được dòng nào, bởi… vẫn đang chọn nhạc nền để học bài sao cho "có mood".
Chọn nhạc tưởng như là chuyện nhỏ, nhưng lại là cánh cửa mở ra một mê cung vô tận. Bạn gõ "nhạc học bài" vào YouTube. Lập tức hiện lên hàng trăm playlist nào là "Lofi chill beats to study/relax to", "Nhạc học như học sinh Hàn Quốc", "Nhạc piano buồn cho những ngày uể oải", thậm chí cả nhạc cổ điển Mozart giúp tăng khả năng ghi nhớ. Bạn click thử một cái. Ừm, nhạc hay đấy, nhưng tiếng mưa hơi to. Lướt qua cái khác. Playlist này hình mèo dễ thương ghê, nhưng giai điệu có vẻ buồn quá. Lại chuyển qua video khác. Ơ kìa, bài này quen quen, hình như là nhạc phim hồi lớp 9 hay nghe… Và cứ thế, bạn từ người đang chuẩn bị ôn thi trở thành người... điều phối âm nhạc cho buổi học chưa từng bắt đầu.

Thực ra, việc chọn nhạc học bài không sai. Nhiều bạn tin rằng âm nhạc sẽ giúp tạo không gian dễ chịu, giảm căng thẳng và kích thích não bộ tập trung hơn. Nhưng ranh giới giữa "tạo không khí học tập" và "chìm đắm trong không khí mà quên học" mỏng manh lắm. Khi bạn mất 20 phút, rồi 30 phút, rồi cả tiếng đồng hồ chỉ để tìm một bản nhạc ưng ý – thì rõ ràng, điều bạn đang làm không còn là học nữa, mà là trì hoãn học bằng cách làm mọi thứ có vẻ… giống như đang học.


