3 hợp đồng, 1 cái bẫy
Nạn nhân trong vụ việc là bà Diệp, cư trú tại Thành Đô. Tháng 11/2023, người phụ nữ này cần tiền để xoay vòng vốn nhưng lại bị ngân hàng từ chối hồ sơ vay. Đúng thời điểm này, bà Diệp nhận được một cuộc gọi từ người tự xưng có quan hệ hợp tác với “cơ quan quản lý tài chính”, hứa hẹn cung cấp khoản vay thông qua “kênh nội bộ ưu tiên”.
Điều khiến bà Diệp hoàn toàn mất cảnh giác là đối phương nắm rất rõ thông tin cá nhân của bà: từ hạn mức vừa bị ngân hàng từ chối, mục đích vay, cho tới số lần truy vấn hồ sơ tín dụng. Theo cảnh sát, đây là thủ đoạn mới của các đường dây lừa đảo, sử dụng dữ liệu cá nhân để “đánh trúng tâm lý”, khiến nạn nhân tin rằng đối phương có năng lực và nguồn lực đặc biệt.
Chỉ 3 ngày sau cuộc gọi, bà Diệp gặp trực tiếp nhân viên của công ty trên. Đối phương soạn sẵn cho bà một “gói giải pháp tài chính” gồm 3 hợp đồng được thiết kế chặt chẽ.
Hợp đồng thứ nhất là hợp đồng vay vốn: số tiền 130.000 NDT (hơn 485 triệu đồng), thời hạn 6 tháng, lãi suất 1,5%/tháng – mức lãi không quá cao so với thị trường phi ngân hàng.
Hợp đồng thứ hai là hợp đồng ủy thác quản lý nhà ở. Do bà Diệp có một căn nhà bỏ trống, công ty đề xuất đứng ra cho thuê, cam kết mỗi tháng trả cho bà 23.000 NDT tiền “thu nhập cố định”, bất kể có người thuê hay không. Khoản tiền này được quảng bá vừa đủ để trả lãi vay, vừa tạo nguồn thu ổn định lâu dài.
Hợp đồng thứ ba – cũng là “cái bẫy” then chốt – là giấy ủy quyền. Trong đó có điều khoản quy định: nếu bên vay vi phạm khiến căn nhà không thể cho thuê, công ty có quyền thay khóa, thanh lý người thuê, xin trọng tài và thu tiền phạt tương đương 30% tiền thuê nhà theo năm. Vì đang cần tiền gấp, bà Diệp đã ký mà không lường hết hệ quả.
Theo cơ quan điều tra, đây là “đòn đánh tổ hợp” được thiết kế tinh vi: lãi suất thấp và tiền thuê cố định chỉ là mồi nhử, còn chi phí thực sự bị đẩy sang các khoản “tiền phạt vi phạm” được hợp pháp hóa bằng hợp đồng dân sự.
Gánh nợ khổng lồ sau 18 tháng
Ngay ngày giải ngân, bà Diệp đã bị khấu trừ 26.000 NDT với danh nghĩa phí dịch vụ và thẩm định tài sản, số tiền thực nhận chỉ còn 104.000 NDT. Trong suốt thời gian sau đó, công ty trên không hề trả một đồng tiền thuê nào như cam kết. Ngược lại, họ liên tục viện lý do “bà Diệp chưa bàn giao nhà đúng quy định”, “nhà bị xác định là cho thuê tập thể nên không đủ điều kiện” để tính tiền phạt vi phạm ở mức rất cao.
Tháng 3/2024, bà Diệp nhận được thông báo vi phạm đầu tiên. Công ty trên yêu cầu bà nộp phát 82.800 NDT – tương đương 30% tiền thuê năm. Khi bà Diệp muốn chấm dứt hợp đồng, phía công ty cho biết thời hạn ủy thác là 5 năm, nếu hủy sớm bà phải bồi thường 30% tiền thuê của 4 năm còn lại, tổng cộng hơn 330.000 NDT.
Trong lúc bế tắc, nhân viên công ty trên giới thiệu thêm một “công ty quản lý tài sản” khác, đưa ra phương án “tối ưu hóa nợ”: vay thêm 450.000 NDT với lãi suất tương tự để trả tiền phạt và “chuộc lại” căn nhà. Từ đây, khoản nợ của bà Diệp bắt đầu tăng theo cấp số nhân.
Để giữ nhà, bà lần lượt thế chấp 2 căn hộ đứng tên mình và cha mẹ. Khi nợ chạm mốc 9 triệu NDT, đối phương tiếp tục yêu cầu bà thế chấp thêm 1v căn hộ đứng tên em trai.
Cuối cùng, khi con số nợ được “chốt” ở mức 12,6 triệu NDT (hơn 47 tỷ đồng), doanh nghiệp trên nộp đơn yêu cầu tòa án cưỡng chế thi hành. 3 bất động sản của bà Diệp đều bị đưa vào quy trình bán đấu giá tư pháp.
Vỏ bọc hợp pháp che giấu hành vi cho vay phi pháp
Theo cảnh sát địa phương, công ty sai phạm trong vụ việc không phải doanh nghiệp “chui”. Doanh nghiệp được thành lập từ năm 2018, vốn đăng ký 10 triệu NDT, có đầy đủ giấy phép và chứng nhận theo quy định của pháp luật Trung Quốc. Tuy nhiên, kết quả điều tra cho thấy mô hình kinh doanh của công ty này đã lệch xa bản chất ngành cho thuê.
Trong vòng 2 năm rưỡi, doanh thu từ tiền thuê chỉ hơn 6,3 triệu NDT, trong khi doanh thu từ tiền phạt vi phạm lên tới hơn 42,7 triệu NDT, chiếm 87% tổng thu. Công ty còn ký các thỏa thuận “hạn mức tín dụng liên kết” với nhiều tổ chức tài chính nhỏ, vay vốn với lãi suất 8–12%/năm nhưng cho khách vay lại với lãi suất thực tế lên tới 180%/năm thông qua các điều khoản hợp đồng biến tướng.
Qua truy vết cổ phần, cảnh sát phát hiện các tổ chức cho vay “độc lập” thực chất có chung nhóm cổ đông đứng sau. Giấy phép cho thuê nhà chỉ là lớp vỏ che đậy hoạt động cho vay nặng lãi có tổ chức.
Tổ chức lừa đảo này chỉ bị phanh phui khi Ủy ban Trọng tài Thành Đô - tổ chức giải quyết tranh chấp kinh tế duy nhất tại Thành Đô, phát hiện hàng loạt vụ tranh chấp cho thuê có dấu hiệu bất thường: bị đơn không hề ra hầu tòa, nguyên đơn và người đại diện trùng lặp, tài sản đều đã bị phong tỏa trước khi xét xử.
Tháng 11/2025, công an Thành Đô đồng loạt triệt phá 5 địa điểm, bắt giữ 73 đối tượng, thu giữ 12 máy chủ, hơn 2.000 bộ hồ sơ và phong tỏa 26 triệu NDT, chấm dứt hoàn toàn đường dây lừa đảo núp bóng cho thuê nhà. Toà án địa phương sau đó đã tạm đình chỉ việc thi hành án đối với 3 tài sản của bà Diệp.
Cơ quan chức năng Trung Quốc khuyến cáo mọi người tuyệt đối cảnh giác trước những lời mời chào hấp dẫn của người lạ. Việc bảo vệ dữ liệu cá nhân và kiểm soát quyền truy vấn thông tin tín dụng không chỉ là vấn đề riêng tư, mà đã trở thành tuyến phòng thủ quan trọng đối với an toàn tài sản của mỗi người.
(Theo Sohu)
