Tại Trung Quốc, ếch trâu Bắc Mỹ đã trở thành một ngôi sao trên bàn tiệc. Từ các nhà hàng sang trọng đến quán ăn vỉa hè, người ta dễ dàng tìm thấy đủ loại thực đơn hấp dẫn: ếch xào cay, ếch nấu nồi khô hay ếch ngâm ớt.
Con số thống kê thật sự gây choáng ngợp: chỉ riêng thành phố Thượng Hải mỗi ngày tiêu thụ hết 135 tấn, và tính trên toàn lãnh thổ Trung Quốc, con số này lên tới 300.000 tấn mỗi năm. Tuy nhiên, đằng sau sự thịnh vượng của ngành công nghiệp chăn nuôi này là những cái giá phải trả không hề rẻ mà ít thực khách nào nhận ra khi cầm đũa.

Hóa đơn thứ nhất: Gánh nặng lên đại dương và rừng rậm
Sai lầm phổ biến của đa số người tiêu dùng là tin rằng ếch trâu lớn lên nhờ ăn côn trùng tự nhiên và thịt của chúng là sản phẩm "sạch" ít tác động đến môi trường. Thực tế hoàn toàn trái ngược. Ếch trâu trong các trang trại công nghiệp được vỗ béo bằng quy trình thâm canh với tỷ lệ chuyển đổi 1:2 - nghĩa là để có 1 kg thịt ếch thành phẩm, cần tiêu tốn tới 2 kg thức ăn chăn nuôi.
Thành phần chính của loại thức ăn này là bột cá và khô đậu nành. Để có bột cá, ngư dân phải đánh bắt cá cơm từ Peru hoặc tận thu các loại cá nhỏ ven biển Trung Quốc, làm trầm trọng thêm tình trạng cạn kiệt tài nguyên biển do đánh bắt quá mức.
Trong khi đó, đậu nành nhập khẩu từ Brazil hay Mỹ cũng đồng nghĩa với việc gián tiếp ủng hộ quá trình chặt phá rừng và lạm dụng phân bón hóa học tại các quốc gia này. Mỗi miếng thịt ếch trâu, vì thế, đều mang theo một phần gánh nặng sinh thái toàn cầu.

Hóa đơn thứ hai: Cơn khát của những hồ nước ngầm
Khoản chi phí ngầm tiếp theo liên quan trực tiếp đến tài nguyên nước - thứ vốn đang ngày càng khan hiếm. Ếch trâu là loài cực kỳ kén chọn môi trường sống; chúng đòi hỏi nguồn nước phải luân chuyển liên tục 24/24 giờ để tránh dịch bệnh.
Các báo cáo chỉ ra rằng, để sản xuất được 1 tấn ếch trâu, người nuôi phải tiêu tốn từ 250 đến 350 tấn nước. Để tối ưu hóa lợi nhuận và giảm chi phí, nhiều hộ chăn nuôi đã lựa chọn giải pháp khoan giếng trái phép để hút nước ngầm vô tội vạ. Hành động này không chỉ làm suy giảm mực nước ngầm mà còn gây ra những hệ lụy lâu dài cho cấu trúc địa chất và nguồn nước sinh hoạt của cộng đồng.
Hóa đơn thứ ba: Hiểm họa xâm lấn sinh học
Không chỉ tiêu tốn tài nguyên, ếch trâu còn là một mối đe dọa an ninh sinh thái. Với bản tính thích di chuyển và khả năng sinh tồn mạnh mẽ, những con ếch trâu "vượt ngục" khỏi các trang trại đã trở thành cơn ác mộng đối với hệ sinh thái bản địa. Chúng ăn tạp và tiêu diệt các loài ếch địa phương, kỳ giông và các sinh vật nhỏ khác, dẫn đến nguy cơ tuyệt chủng cục bộ.
Hệ quả kinh tế của vấn đề này là rất thực tế. Điển hình như tại khu vực hồ Lugu (Vân Nam), chính quyền địa phương mỗi năm phải chi tới 2 triệu nhân dân tệ (khoảng gần 8 tỷ đồng) cho công tác xử lý sự bùng phát của ếch trâu xâm lấn, nhưng đến nay vẫn chưa thể giải quyết triệt để.

Lời giải nào cho bài toán ếch trâu?
Thực tế là trong chuỗi cung ứng này, lợi nhuận được tư nhân hóa vào túi người nuôi và thương lái, trong khi các chi phí về ô nhiễm nguồn nước, suy giảm tài nguyên và xử lý sinh thái lại được "xã hội hóa", chia đều lên vai cộng đồng.
Các chuyên gia không kêu gọi tẩy chay hoàn toàn ếch trâu, nhưng họ khuyến nghị người tiêu dùng và người chăn nuôi nên cân nhắc đến các lựa chọn bền vững hơn. Các loài ếch bản địa như ếch đốm đen hay ếch đồng (hổ văn oa) có tỷ lệ chuyển đổi thức ăn tốt hơn và ít gây rủi ro sinh thái hơn hẳn.
Dù chúng có kích thước nhỏ hơn và ít thịt hơn so với người họ hàng khổng lồ đến từ Bắc Mỹ, nhưng việc ủng hộ các giống loài bản địa có thể là chìa khóa để cân bằng giữa nhu cầu ẩm thực và bảo vệ môi trường sống của chính chúng ta.
Đức Khương
