Giữa những ngày mưa lạnh của tháng 12, chúng tôi có mặt tại Trà Lĩnh và xóm Cà Lò, những địa bàn biên giới còn nhiều thiếu thốn của tỉnh Cao Bằng. Trong điều kiện địa hình cách trở, thiếu điện, nước và hạ tầng cơ bản, hành trình tác nghiệp không chỉ ghi lại những cung đường khó khăn, mà còn phản ánh nỗ lực đồng hành, hỗ trợ người dân địa phương bằng những hành động thiết thực, đúng với nhu cầu thực tế.
Điện, nước và sóng điện thoại, ba điều tưởng chừng quen thuộc với đời sống hiện đại nhưng lại là những thứ xa xỉ đối với đồng bào Dao ở khu vực biên giới ở Cao Bằng. Tôi đến vùng núi phía Bắc này trong những ngày gió mùa Đông Bắc tháng 12, đồng hành cùng Ford Ranger Wildtrak và Ranger Raptor, với mong muốn mang theo những nhu yếu phẩm có thể phần nào hỗ trợ đời sống người dân địa phương vượt qua khó khăn.
Chuyến đi cùng Ford không phải dạng hành trình trải nghiệm xe quen thuộc, nơi chỉ cần vài cung đèo đẹp để chụp ảnh, kèm theo một vài thông số kỹ thuật rồi đi đến kết luận “xe vận hành ổn”. Đây là hành trình buộc cả người lái lẫn phương tiện phải vận hành đúng bản chất, trong những điều kiện không cho phép sự chủ quan.
Khi bánh xe lăn trên những con đường dẫn vào Trà Lĩnh, rồi tiếp tục tiến sâu về xóm Cà Lò, tôi nhận ra rằng ở những nơi như thế này, chiếc xe không còn là trung tâm của câu chuyện. Nó chỉ đóng vai trò kết nối con người với con người và nối những khoảng cách mà bản đồ đôi khi bỏ quên.
Điểm dừng chân đầu tiên của đoàn là Trà Lĩnh. Tại đây, đoàn trao tặng hai xuồng máy, 20 áo phao và 20 phao cứu sinh cho UBND xã. Đây không phải những phần quà mang tính biểu trưng để phục vụ hình ảnh, mà là các trang thiết bị thiết yếu trong bối cảnh địa phương vừa chịu ảnh hưởng từ hoàn lưu bão. Những vật dụng này sẽ trực tiếp hỗ trợ công tác cứu hộ, cứu nạn và ứng phó thiên tai của lực lượng tại chỗ.
Xóm Cà Lò (xã Khánh Xuân, huyện Bảo Lạc) là điểm đến để lại nhiều ấn tượng nhất trong hành trình. Đây là một xóm biên giới biệt lập với 34 hộ dân, 100% là đồng bào Dao, từng thuộc diện khó khăn nhất khu vực. Địa hình núi đá dốc đứng, diện tích canh tác hạn chế, thiếu điện, thiếu nước sinh hoạt; sóng điện thoại gần như không tồn tại. Cuộc sống người dân chủ yếu dựa vào nương rẫy và nguồn nước mưa.
Con đường độc đạo dẫn vào xóm mới chỉ được nổ mìn mở rộng khoảng hai tuần trước thời điểm đoàn có mặt. Trên mặt đường vẫn còn dấu vết của xe ủi, xe xúc đang thi công, xen lẫn những tảng đá sắc cạnh, như một phép thử thực tế cho khả năng vượt địa hình của Ford Ranger.
Tại Cà Lò, đoàn tiếp tục lan tỏa tinh thần đồng hành bền vững thông qua các hỗ trợ thiết thực, hướng đến lợi ích lâu dài cho địa phương. Chương trình trao tặng vật phẩm sinh hoạt thiết yếu, hạt giống cùng những hỗ trợ phù hợp với điều kiện thực tế góp phần cải thiện đời sống hằng ngày, đồng thời tiếp thêm nguồn lực để người dân từng bước ổn định cuộc sống, tạo nền tảng phát triển bền vững ở vùng cao.
Rời Cao Bằng, điều đọng lại với tôi không phải là khả năng leo dốc hay độ ổn định thân xe – dù Ford Ranger đã hoàn thành tốt vai trò của mình. Thứ ở lại lâu hơn là cảm giác về một hành trình nơi chiếc xe không chỉ “đi qua”, mà thực sự tham gia vào đời sống của vùng đất nó đặt bánh.
Từ Trà Lĩnh đến xóm Cà Lò, những hỗ trợ mà Ford Việt Nam triển khai không lớn theo nghĩa phô trương, nhưng vừa đủ theo nghĩa thực tế. Ở nơi điện, nước và sóng điện thoại vẫn còn là điều xa xỉ, sự hiện diện đúng lúc và đúng nhu cầu có giá trị hơn bất kỳ thông điệp tiếp thị nào.
Một số hình ảnh khác của chuyến đi:
Minh Tâm
