Sự phát triển của mỗi đứa trẻ là một hành trình riêng biệt và không có phương pháp giáo dục nào có thể áp dụng chung cho tất cả. Điều quan trọng là cha mẹ cần thấu hiểu tính cách, sở thích và khả năng của con để tìm ra cách nuôi dạy phù hợp nhất.
Câu chuyện của một người cha ở Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc, là một ví dụ điển hình cho điều đó. Cũng như nhiều phụ huynh khác, ông tin rằng để con trải qua gian khó sẽ giúp cậu bé hiểu được tầm quan trọng của việc học, thế nhưng kết quả cuối cùng lại khiến người cha này hoàn toàn bất ngờ.
Ông Lâm, cha của cậu bé, chia sẻ rằng khi nhỏ ông phải làm việc đồng áng dưới cái nắng gay gắt, và mong muốn lớn nhất khi đó là được đi học. Tuy nhiên, cậu con trai nhỏ của ông hiện giờ lại không hứng thú với việc học và thường trì hoãn bài tập về nhà.
Với hy vọng con sẽ nhận thấy việc học quan trọng như thế nào, ông Lâm đã cho cậu bé tạm nghỉ vài ngày và dẫn con về quê để trải nghiệm lao động. Nhiệm vụ được giao rất đơn giản: di chuyển những tảng đá từ chỗ này sang chỗ khác.
Ban đầu, ông Lâm nghĩ rằng con trai sẽ nhanh chóng chán nản và quay lại bàn học. Thế nhưng, trái với dự đoán, cậu bé hào hứng xắn tay áo, bắt tay ngay vào công việc. Suốt hai ngày liên tục, đứa trẻ không hề than vãn, thậm chí còn tỏ ra thích thú khi di chuyển từng viên đá. Ngay cả khi trời đổ mưa, cậu bé vẫn kiên trì mặc áo mưa làm việc, không một lời than phiền.


Đến ngày thứ ba, khi ông Lâm hỏi con trai có muốn tiếp tục công việc hay không, cậu bé liền đáp dứt khoát: "Có ạ!". Chính khoảnh khắc đó, ông mới nhận ra rằng kế hoạch của mình đã hoàn toàn thất bại.
Sự việc này cũng giúp người cha hiểu ra một điều: vấn đề không phải là do con trai lười biếng hay sợ vất vả, mà là ông đã đánh giá sai bản chất của trẻ nhỏ. Trẻ con không ghét bài tập về nhà vì nó khó hay dễ, mà vì nó… chán! Một công việc tay chân như di chuyển đá thoạt nhìn có vẻ cực nhọc, nhưng với một đứa trẻ 8 tuổi, nó lại hấp dẫn hơn ngồi cặm cụi viết từng con số. Không có công thức khô khan, không cần thuộc lòng, cũng chẳng ai phê bình khi làm sai. Quan trọng nhất, sau khi hoàn thành, trẻ cảm thấy mình vừa đạt được một thành tựu thực sự.
Nhiều bậc cha mẹ thường nghĩ rằng con không thích làm bài tập nghĩa là con lười học, thiếu kiên trì, cần phải rèn giũa bằng những hình phạt hoặc áp lực. Nhưng thực tế không phải vậy. Nếu một đứa trẻ có thể làm việc nặng nhọc suốt nhiều ngày mà không phàn nàn, điều đó chứng tỏ chúng hoàn toàn có khả năng kiên trì – chỉ là cách học hiện tại không phù hợp với bản năng tò mò và nhu cầu vận động của trẻ.

Thay vì ép con học theo cách truyền thống, cha mẹ nên tìm ra phương pháp giáo dục hấp dẫn hơn, giúp trẻ cảm thấy việc học thú vị và có ý nghĩa. Học tập không nhất thiết phải gắn liền với bàn ghế và sách vở, mà có thể diễn ra thông qua trải nghiệm thực tế, khám phá thế giới, hoặc những phương pháp sáng tạo phù hợp với sở thích của trẻ.
Quan trọng nhất, hãy nhớ rằng “yêu thích học tập” quan trọng hơn nhiều so với “bị ép buộc học tập”. Một đứa trẻ học trong sự ép buộc có thể đạt điểm số cao, nhưng một đứa trẻ thực sự yêu thích việc học mới có thể phát triển toàn diện và thành công lâu dài.
Trang Vũ
Bình luận tiêu biểu (0)