Bài viết dưới đây là chia sẻ của cô Trịnh (Trung Quốc), đăng tải trên trang Sohu.
Tôi 35 tuổi và tôi là giám đốc nhân sự của một công ty nước ngoài. Về tính cách, tôi tương đối mạnh mẽ và độc lập, làm việc chăm chỉ và luôn rất tận tâm trong các mối quan hệ của mình. Chồng tôi 38 tuổi, và là tổng giám đốc của một công ty sản xuất.
Tôi phát hiện ra chồng mình ngoại tình, nhưng không hề suy sụp như người ta vẫn tưởng. Có lẽ vì tôi đã cảm nhận được những rạn nứt trong hôn nhân từ lâu, hoặc có lẽ vì tôi đã quá quen với sự chịu đựng. Tôi chọn im lặng, không làm ầm ĩ, âm thầm cho qua tất cả. Còn chồng tôi, dường như càng được thể, anh ta thậm chí còn ngang nhiên sống chung với nhân tình suốt hai năm trời.
Suốt quãng thời gian đó, ban ngày tôi vẫn tươi cười, chăm sóc gia đình và con cái. Nhưng đêm xuống, tôi lại không thể ngủ được. Việc bị phản bội là điều khó có thể chấp nhận được. Hơn nữa, tôi không thể kết thúc cuộc hôn nhân một cách đơn giản như vậy. Tôi chờ đợi một cơ hội, một cơ hội có thể giúp tôi thoát khỏi nỗi đau này. Và rồi, cơ hội ấy cũng đến.
Hôm đó, chồng tôi vui vẻ về nhà. Vô tình, anh ta tiết lộ tin họ đã mua được một căn nhà mới và dự định bán căn nhà cũ. Anh ta nghĩ tôi sẽ như mọi khi, im lặng chấp nhận tất cả. Nhưng lần này, tôi lại mỉm cười. Bởi tôi biết, những hành vi sai trái của họ cuối cùng cũng phải trả giá.
Tôi nói với chồng rằng tôi không đồng ý bán nhà, trừ khi anh ta chia tay nhân tình. Vốn dĩ, để mua được những căn nhà đó, một số căn họ phải dùng tên của tôi. Tôi cứ nghĩ anh ta sẽ nổi giận, nhưng anh ta lại bất ngờ bình tĩnh, thậm chí còn đồng ý với yêu cầu của tôi. Thế là chồng tôi và người tình của anh ta bắt đầu một cuộc thương lượng kéo dài. Còn tôi, âm thầm lên kế hoạch của riêng mình.
Trong quá trình đàm phán, tôi đã tìm ra được điểm yếu của chồng và nhân tình. Hóa ra, để mua nhà, họ đã mua 5 căn nhà nhưng trên giấy tờ vẫn đứng tên tôi, vì tôi mới là vợ hợp pháp của anh ta. Khoảnh khắc ấy, tôi không thể chịu đựng thêm được nữa, quyết định vạch trần bộ mặt thật của họ.
Tôi bắt đầu kế hoạch của mình. Bước đầu tiên là thu thập bằng chứng. Tôi tìm thấy nhật ký cuộc gọi, tin nhắn, thậm chí cả bằng chứng họ lừa đảo nhà đất. Bước thứ hai là tìm ra đồng phạm của họ. Tôi phát hiện ra một nhóm người đứng sau chồng tôi và nhân tình, đã sử dụng hợp đồng giả mạo.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, tôi quyết định phơi bày sự thật về cuộc hôn nhân này. Tôi tìm đến luật sư, đưa tất cả bằng chứng ra trước mặt chồng. Anh ta nhìn tôi sững sờ, không thể tin rằng tôi đã im lặng chịu đựng tất cả trong suốt thời gian qua.
Tôi nói với anh ta rằng tôi đã kiện anh ta và nhân tình, họ sẽ phải trả giá cho tất cả những gì đã làm. Còn bản thân tôi, cuối cùng cũng có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân đầy đau khổ này. Tôi hài lòng, nhìn anh ta mất tất cả, tôi biết, màn trả thù của mình đã thành công.
Sau khi ly hôn, tôi bắt đầu một cuộc sống mới. Tôi tìm lại chính mình, trở thành một người phụ nữ độc lập và tự tin. Tôi mở công ty riêng và sống một cuộc sống viên mãn.
Còn chồng cũ của tôi, vì tội lừa đảo, đã phải vào tù cùng nhân tình. Tôi nghĩ, đó là cái giá mà họ phải trả. Tôi không hối hận về lựa chọn của mình, bởi vì chỉ khi trải qua khoảnh khắc mất hết tất cả, người ta mới thực sự hối hận với những gì mình làm. Giây phút ly hôn, tôi đã mỉm cười. Bởi tôi biết mình cuối cùng cũng thoát khỏi cái bẫy hôn nhân này. Tôi đã dùng sự im lặng để đổi lấy cơ hội đòi lại công bằng cho chính mình. Tôi là một người phụ nữ thất bại trong hôn nhân, nhưng cũng là một người phụ nữ đã chiến thắng trong cuộc sống.
Minh Anh