Bài viết của tác giả Lena trên nền tảng Toutiao (Trung Quốc)
Không còn ám ảnh bởi việc “làm hài lòng tất cả mọi người”
Trong buổi tiệc sinh nhật tuổi 55, dì tôi đã từ chối lời đề nghị trông cháu để đăng ký lớp thư pháp và hội họa mà bà yêu thích từ lâu. Khi nói ra quyết định này, giọng bà vẫn còn run, không phải vì do dự, mà vì đó là lần đầu tiên trong đời bà đặt “điều mình muốn” lên trước “điều người khác mong đợi”.
Suốt nhiều năm trước đó, dì luôn cố gắng hoàn thành trọn vẹn mọi vai trò trong công việc và cuộc sống cá nhân. Sở thích của gia đình, nhu cầu của con cái, kỳ vọng của đồng nghiệp… tất cả tạo thành một vòng xoáy trách nhiệm khiến dì quên mất đam mê của bản thân.
Bước qua tuổi 50, dì và nhiều người trung niên mới dần nhận ra: cố gắng làm hài lòng tất cả thường dẫn đến sự bất mãn nội tại. Những người luôn cố gắng làm hài lòng người khác cuối cùng không chỉ bị bào mòn tinh thần, gây căng thẳng và tổn hại sức khỏe.
Các nghiên cứu chỉ ra rằng việc duy trì trạng thái căng thẳng kéo dài có thể kích hoạt phản ứng stress mãn tính, làm tăng nồng độ cortisol, liên quan trực tiếp đến tình trạng cao huyết áp, suy giảm miễn dịch và quá trình lão hóa sớm.
Những người nghỉ hưu an nhàn luôn học cách thiết lập “ranh giới”: vẫn quan tâm người thân gia đình, bạn bè, nhưng ưu tiên chăm sóc bản thân và không đánh đổi toàn bộ sức lực và cảm xúc của mình.
Không còn day dứt vì những hối tiếc trong quá khứ
Một chương trình truyền hình Trung Quốc từng kể câu chuyện về người phụ nữ trung niên họ Lý. Cô luôn sống cùng những kỷ niệm trong quá khứ. Căn phòng làm việc cũ của cô Lý có một ngăn kéo chứa ảnh xưa, thư chưa gửi và nhật ký cũ, nơi lưu giữ những cơ hội bỏ lỡ và mối quan hệ dang dở thời trẻ.
Nhiều đêm mất ngủ, những ký ức ấy trở lại, âm thầm rút cạn năng lượng hiện tại của cô, khiến người phụ nữ rơi vào trạng thái trầm cảm. Gia đình lo lắng tìm đến chuyên gia tâm lý từ chương trình truyền hình này.
Dưới sự hướng dẫn của các chuyên gia, cô Lý mới nhận ra: điều níu giữ mình không phải là mong muốn quay lại quá khứ, mà là thói quen đắm chìm trong hối tiếc. Trước khi bước sang tuổi 50, cô ấy luôn có suy nghĩ "Giá như mình đã..." với những việc chưa thể làm và gặp sai lầm. Khi người phụ nữ dọn sạch ngăn kéo ấy, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, gánh nặng tinh thần trong cô mới vơi bớt.
Sau khi nghỉ hưu, người hạnh phúc thường học được cách chấp nhận quá khứ. Họ hiểu rằng mọi quyết định từng đưa ra đều là lựa chọn tối ưu nhất trong bối cảnh và nhận thức lúc bấy giờ. Chấp nhận không đồng nghĩa với quên lãng, mà là không để quá khứ tiếp tục làm tổn thương hiện tại.
Khoa học thần kinh cho thấy việc lặp đi lặp lại những ký ức tiêu cực có thể làm tăng nguy cơ lo âu và trầm cảm. Đây là những yếu tố ảnh hưởng trực tiếp đến sức khoẻ tim mạch và tuổi thọ.
Ngược lại, những người giữ được tư duy tích cực thường duy trì lối sống năng động, các mối quan hệ xã hội lành mạnh và chức năng thể chất tốt hơn. Với họ, nửa sau cuộc đời là một chương mới để học hỏi, khám phá và làm giàu trải nghiệm sống.
Không còn phớt lờ những “tín hiệu” mà cơ thể gửi đến
Khi còn trẻ, nhiều người xem cơ thể như một cỗ máy bền bỉ: đau đầu thì uống thuốc, mệt mỏi thì cố gắng chịu đựng, thiếu ngủ thì dùng cà phê hoặc trà để tiếp tục làm việc. Những tín hiệu cơ thể cảnh báo bị bỏ qua, cho đến khi các chỉ số sức khỏe bắt đầu “lên tiếng”.
Trên thực tế, nhiều bệnh mãn tính nguy hiểm đều khởi phát bằng những dấu hiệu nhỏ. Việc lắng nghe cơ thể sớm, khám sức khỏe định kỳ và chú ý lời khuyên của bác sĩ giúp ngăn chặn rủi ro ngay từ giai đoạn đầu.
Sau khi nghỉ hưu, người sống thọ sẽ chú ý đến những dấu hiệu bất thường của sức khỏe thể chất và tinh thần. Những cơn mất ngủ kéo dài, nhịp tim bất thường hay cơn đau âm ỉ không còn bị xem nhẹ. Khi người trung niên trở thành “người quan sát” và “người bạn” của chính cơ thể mình, họ sẽ tận hưởng được một cuộc sống dài lâu và ổn định.
Kim Linh
Theo Toutiao
