Vượt hay đổ đèo đêm là một tình huống bất đắc dĩ. Thế nhưng, nếu không may rơi vào tình huống này, các “phượt thủ” hoàn toàn có thể đảm bảo an toàn cho mình và “ôm” nếu “nằm lòng” các kỹ năng cơ bản. Đặc biệt, nguyên tắc “cái đầu lạnh” và “chân phanh lạnh” là không thể bỏ qua.
![]() |
Phạm Quyết Thắng (Kiến An, Hải Phòng) cho rằng, những con đèo sẽ không đáng sợ nếu tuân thủ nguyên tắc "đầu lạnh" và "phanh lạnh". (Ảnh: D.Thu). |
Một điều đặc biệt khi chinh phục các cung đèo là tuyệt đối tuân thủ các chỉ dẫn. Bởi nhìn vào chỉ dẫn này, chúng ta biết đoạn cua đó ở mức độ nào, dốc ra sao, độ nghiêng thế nào để điều chỉnh tay ga và chân phanh một cách tốt nhất có thể. Tất nhiên, đây chỉ là chia sẻ kỹ năng chinh phục đèo với xe máy, còn với ô tô sẽ có những kỹ thuật khác hơn.
![]() |
Nếu không may phải chạy xe đường đèo khi đêm xuống thì cần sửa soạn đồ thật gọn gàng trước khi vượt đèo. (Ảnh: D.Thu). |
Nhả phanh, về số một cách hợp lý tùy theo từng đoạn đường sẽ giúp chiếc xe không bị ì và cũng không trượt một cách mất kiểm soát. Nhất là những đoạn cua, nếu là cua xuống dốc, chủ quan có thể khiến cả xe và người bay xuống vực thẳm.
Bởi các cung đèo ở vùng cao có nhiều đoạn đường không có barie chắn. Nếu chẳng may có rơi vào tình huống mất kiểm soát chân phanh, tay phanh thì cố gắng rà người để ngã xuống vệ đường, tránh rơi xuống vực hậu quả rất nặng nề.
![]() |
Chạm chân đèo khi trời bắt đầu nhập nhoạng tối thì không chỉ đèn mà phải dùng còi thường xuyên để đảm bảo an toàn. (Ảnh: D.Thu). |
Thông thường, chúng ta đi số 3 với những cung đèo bình thường. Nhưng nếu đèo quanh co, dốc dựng đứng thì bắt buộc “bò” số 2 (hoặc phanh bằng số 2 nếu là dốc xuống). Trong một chuyến công tác ở vùng cao Mường Tè, Lai Châu, đã có những cung đường dốc dựng đứng khiến chúng tôi phải dùng số 1 để phanh và leo dốc.
Đi đường đèo, phanh tay và phanh chân là điều cần thiết nhưng an toàn nhất vẫn là phanh bằng số. Bởi thế, dân phượt vẫn truyền tai nhau bí quyết “cái đầu lạnh” và “chân phanh lạnh”, tức là sự bình tĩnh, không ganh đua với người bên cạnh và dùng số để phanh (thay bằng phanh chân, phanh tay như đường trường – PV). Số 2 hay số 3 đều có tác dụng phanh rất tốt khi đổ đèo. Hơn nữa, khi vào số nhỏ, phanh của xe sẽ được bảo vệ an toàn hơn, tránh rà phanh nhiều bị nóng dẫn đến nguy cơ mất phanh khiến cả người và xe bay xuống vực.
![]() |
Những khúc cua tay áo thử thách tay lái. (Ảnh: D.Thu). |
Tôi vẫn còn nhớ trong một chuyến công tác Cao Bằng, tôi và một đồng nghiệp đã gặp một con đèo trước khi chạm chân đến TP. Cao Bằng. Khi cột cây số ven đường chỉ TP. Cao Bằng chừng hơn 30km, trời bắt đầu sập xuống với cái rét ngọt của mùa đông vùng cao. Soi điện thoại chỉ khoảng 7h tối nhưng tưởng như đêm đã về khuya.
Chúng tôi tính đi cố đến thành phố nghỉ ngơi cho khỏe, nhưng không ngờ, đường đèo đi đêm chậm hơn moi suy tính. Quãng đường đèo dốc đó đã chiếm mất khoảng hơn 2 tiếng đồng hồ. Xe dường như chỉ bò với tốc độ chưa đến 20km/h, thậm chí có những đoạn công tơ mét chỉ xuống số 10 vì tối trời, khuất tầm nhìn
![]() |
Những cung đường "đẹp mê lòng" ở vùng cao Tây Bắc. (Ảnh: D.Thu). |
Đường tối, vắng xe qua lại, thêm dốc và nhiều cua liên tiếp khiến tay lái có lúc chao đảo. Tuy nhiên, kiên trì với nguyên tắc “cái đầu lạnh” và “chân phanh lạnh”, cùng với chiếc xe đã được chuẩn bị kỹ về lốp, đèn, phanh, chúng tôi đã vượt đèo đêm thành công và an toàn.
Sau chuyến đi đó, tôi đã có thêm nhiều lần không may “vướng đèo” vào buổi đêm nhưng mọi thứ đều trở nên nhẹ nhàng. Lần vượt đèo Thung Khe (Mai Châu, Hòa Bình), cũng là một ngày mùa đông, chỉ chưa đến 6h tối, sương mù dày đặc che khuất tầm nhìn. Lúc này, bám vào tim đường, vào số 2, bật đèn và dùng còi liên tục trên cả quãng đường là cách tốt nhất để vượt qua con đèo một cách an toàn.
![]() |
Bám sát "tim đường" để đánh lái kịp thời, không rơi vào vách núi. (Ảnh: D.Thu). |
Thậm chí chẳng phải đèo đêm, khoảng 12h trưa một ngày mùa đông, chúng tôi bắt đầu từ Mù Cang Chải trở về qua đèo Khau Phạ (Yên Bái) được mệnh danh “vua đèo” Tây Bắc, tôi và đồng nghiệp đã phải đi qua hơn 20km đường đèo mưa mù, trời sầm sìu như màn đêm buông xuống. Với những xe đi ngược chiều, chỉ nghe tiếng máy và còi ngang qua mà không nhìn rõ mặt người.
![]() |
Chúng tôi đã có những trải nghiệm thú vị khi chinh phục "vua đèo" Tây Bắc. |
Thế nhưng vẫn nhả số, vào số liên tục, bám vào tim đường và lái xe với “cái đầu lạnh” và “chân phanh lạnh”. Gần xuống chân đèo, trời quang đãng, từng đám mây lạc trôi bồng bềnh giữa lưng chừng núi bên trên thung lũng Khau Phạ trải dài tít tắp…
Chúng tôi đã dùng mắt của mình để chụp lại bức tranh đẹp như chốn bồng lai tiên cảnh vào trái tim mình để lưu giữ kỷ niệm đẹp đẽ của thời thanh xuân.
Dương Thu