Shipper giao đồ ăn vốn là một trong những nghề đặc trưng của đô thị hiện đại: nhanh, áp lực, bám sát từng phút từng giây. Phía sau chiếc áo đồng phục và những chuyến xe ngược xuôi ấy là đủ kiểu mưu sinh, đủ hoàn cảnh sống. Có người chọn nghề này vì thu nhập linh hoạt, có người vì không cần bằng cấp, cũng có người vì chỉ đơn giản là… không còn lựa chọn nào khác. Và câu chuyện của cô gái sinh năm 2001 dưới đây là một trường hợp như thế.
Một đoạn video phỏng vấn ngắn ghi lại hình ảnh một nữ shipper trẻ đang đứng bên đường uống nước nghỉ trưa đã đã lan truyền mạnh mẽ trên mạng xã hội Trung Quốc. Cô gái trong video trông rất trẻ, gương mặt còn nét non nớt, nhưng khi trò chuyện lại toát lên sự chững chạc hiếm thấy. Cô là mẹ đơn thân, thời điểm người ta bắt gặp trong video, cô chỉ mới 21 tuổi, và đang mưu sinh bằng nghề giao đồ ăn.
Cô gái họ Trần, sinh năm 2001. Khi được hỏi vì sao lại chọn làm shipper, Tiểu Trần mỉm cười trả lời rất thẳng thắn: mức lương tối thiểu tại An Khánh (An Huy, Trung Quốc) chỉ khoảng 3.000-4.000 NDT mỗi tháng, trong khi giao đồ ăn có thể mang về 7.000-8.000 NDT. Nhưng lý do quan trọng hơn cả, theo cô, là "có thể mang theo con".
Câu trả lời khiến người phỏng vấn sững lại. "Mang theo con gì? Em gái hay em trai à?" - và rồi là câu đáp gọn gàng nhưng nặng trĩu: "Con ruột của tôi".
Tiểu Trần kết hôn sớm, điều này không hiếm ở quê nhà Giang Tây của cô. Năm 2019, khi cô mới 18 tuổi, chồng cô qua đời vì tai nạn giao thông. Thời điểm ấy, con gái của họ mới chỉ khoảng 5-6 tháng tuổi. Chưa đầy một tháng sau, mẹ chồng nhận tiền bồi thường rồi yêu cầu hai mẹ con rời khỏi nhà.
Nhắc đến chuyện này, cô gái từng có thể mỉm cười khi nói về cái chết của chồng, nhưng lại lặng lẽ cúi đầu khi nhắc tới đứa con nhỏ và quãng thời gian bị đẩy ra khỏi mái nhà từng gọi là gia đình. "Ở quê tôi, chỉ con trai mới được tính là nối dõi", cô nói khẽ.
Không than vãn, không trách móc, Tiểu Trần chỉ nói một câu khiến nhiều người nghe nghẹn lại: "Bây giờ không chịu khổ thì khi nào chịu khổ? Mới 21 tuổi, chính là lúc phải cố gắng".
Những ngày đầu chạy đơn, cô địu đứa con mới nửa tuổi trước ngực, vừa giao hàng vừa dỗ con ngủ. Khi con lớn hơn một chút, ban ngày cô gửi con ở phòng trọ hoặc nhờ người quen trông giúp, tối đến hai mẹ con lại cùng nhau ra ngoài chạy đơn. Có những đơn không có thang máy, phải leo nhiều tầng lầu, Tiểu Trần chỉ cười: "Người trẻ không leo thì ai leo".
Cô từng rời quê lên An Khánh làm việc vì bố mẹ không đồng ý để cô mang theo con. "Họ thương tôi, nghĩ tôi còn trẻ, sau này có thể có cuộc sống khác", Tiểu Trần nói. Nhưng với cô, đã sinh con thì phải có trách nhiệm. "Con ở bên tôi chính là cuộc sống mà tôi muốn".
Hai năm làm shipper, Tiểu Trần gặp không ít người tốt. Khi không thể trông con, cô gửi con tại một cửa hàng McDonald's quen biết, nơi các nhân viên sẵn sàng giúp cô trông chừng bé gái nhỏ. Trên mạng xã hội, cô thường xuyên chia sẻ những khoảnh khắc đời thường của hai mẹ con. Hiện tài khoản của Tiểu Trần đã có hơn 140.000 người theo dõi.
Sau khi video lan truyền, cô lên tiếng trên Weibo: "Cảm ơn sự động viên của mọi người. Chỉ cần con gái tôi khỏe mạnh, bình an, vui vẻ, không bị ai bắt nạt thì tôi làm gì cũng thấy xứng đáng. Tôi không có điều kiện tốt, nhưng sẽ dốc hết sức để con có cuộc sống tốt hơn".
Ước mơ trước mắt của cô gái sinh năm 2001 rất giản dị: mua một căn nhà nhỏ, đủ để hai mẹ con ở cùng nhau, nuôi con ăn học đến đại học - "không giống tôi, kết hôn quá sớm", cô nói.
Câu chuyện của Tiểu Trần khiến nhiều người nhìn lại nghề shipper giao đồ ăn - một công việc tưởng chừng chỉ gắn với tốc độ và áp lực, nhưng thực chất lại là điểm tựa mưu sinh của không ít phận người trẻ. Trong dòng xe hối hả của thành phố, có những shipper đang chạy không chỉ vì đơn hàng, mà vì một tương lai bé nhỏ đang chờ họ phía trước.
(Nguồn: Sina)
Châu Anh
